14 thg 9, 2012

Sai




  Nó không muốn mà sao nước mắt nó lại rơi. Nó thấy đau lòng. Nó tự đánh mất đi nhiều thứ quý giá. Giờ nhặt nhạnh lại thì còn gì nữa đâu, chẳng còn! Nó đúng là ngu ngốc, chưa bao giờ nó thấy buồn như lúc này. Nó cảm thấy chơi vơi quá. Nó lang thang khắp net để mong tìm vui cho chính cái tâm hồn dần chết của nó, mà cũng chẳng thể vui hơn khi nó đối diện với nó một mình trong đêm vắng. Người ta có thể thấy nó cười, nhưng chẳng ai biết khi nó quay mặt đi là gì. 

Trước lúc ngủ nó luôn cầu mong sáng mai thức giấc nó sẽ quên hết mọi thứ, mà sao mọi thứ vẫn cứ hiện diện trong đầu nó. Nó lại ước gì nó mất trí! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét