26 thg 9, 2012

Cảm ơn mẹ của con!



Hôm nay mưa cả ngày, buồn thật mẹ ạ. Buồn như buổi chiều thu ấy khi con ra đời vậy. Và hôm nay cũng là sinh nhật của con. Có lẽ ông trời cảm thương số phận của con phải không mẹ? Khi con còn nằm trong bụng mẹ, mẹ đã phải chịu bao nhiêu cay đắng của cuộc đời, bao nhiêu là tủi phận với bên chồng, và con là đứa con bé bỏng của mẹ, con được mẹ che chở yêu thương, là niềm an ủi cho mẹ. Mang thai con mẹ cũng chẳng được khỏe, những tưởng con đã phải đi cùng các thiên thần rồi. Thế cho nên, mẹ mới đặt cho con cái tên Diễm An- Diễm Phúc và Bình An. Con luôn tự hào về cái tên mẹ đặt cho con.


Con cảm ơn mẹ đã cho con hình hài không quá diễm lệ nhưng đó là hình hài đầy đủ và khỏe mạnh. Con cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống hôm nay. Nếu không có mẹ, con sẽ chẳng được đi học. Nếu không có mẹ, có lẽ cả cuộc đời này con cũng chỉ ở quanh quẩn xó bếp, hiên nhà chứ làm gì biết Sài Gòn làm sao, thế giới này rộng lớn đến thế nào. Làm sao con có được những người bạn dù họ cách xa con nữa vòng trái đất. Con cảm ơn mẹ, mẹ ơi, và con yêu mẹ nhiều! Mai này con sẽ có con, và con cũng sẽ yêu con của con như mẹ đã yêu con vậy. 

Cảm ơn mẹ kính yêu của con.


Diễm An

20 thg 9, 2012

Lá thư từ trong bụng mẹ


Mẹ à,

Con là con của mẹ. Chắc là mẹ chưa biết con đâu và con chỉ mới chút xíu à, chỉ vài tuần tuổi thôi. Nhưng rồi mẹ sẽ nhận ra sự hiện diện của con trong mẹ.

À, chắc mẹ chưa biết về con đâu nhỉ. Con có đôi mắt nâu to tròn và mái tóc đen. Thật ra thì con chưa có mấy cái đó đâu nhưng khi sinh ra, con sẽ như vậy. Con sẽ là con của mẹ, và mẹ sẽ gọi con là con trai yêu quý nhất của mẹ. Hai mẹ con mình sẽ sống với nhau mà không có bố, nhưng mình sẽ sống hạnh phúc và yêu thương nhau. Khi lớn lên, con muốn trở thành bác sĩ để có thể cứu chữa cho mọi người.

Hôm nay, mẹ biết rằng mẹ đã mang thai con. Mẹ sung sướng và không thể ngăn mình kể với mọi người về sự hiện diện của con. Cả ngày hôm nay, con thấy mẹ cười rất nhiều và hạnh phúc. Mẹ à, mẹ cười đẹp lắm. Khi sinh ra đời, con biết mình sẽ nhìn thấy mẹ trước tiên, thấy mẹ cười hạnh phúc khi được ẵm con trong vòng tay, và đó sẽ là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời của con. Chắc chắn là vậy.

Hôm nay là ngày mẹ kể cho bố nghe về con. Con nhận ra sự hồ hởi trong giọng nói của mẹ. Nhưng bố thì không. Bố giận lắm. Có thể mẹ không nhận ra nhưng gương mặt bố trở nên căng thẳng và khó chịu. Bố nhắc đi nhắc lại những thứ như trách nhiệm, tiền bạc, những hóa đơn… những thứ mà con cũng không biết đó là gì. Mẹ thì bỏ ngoài tai những lời đó, mẹ hân hoan trong niềm hạnh phúc có con. Rồi bố trở nên hung dữ, bố đánh mẹ. Con có thể cảm nhận mẹ ngã xuống, đôi tay hươ về phía trước để bảo vệ cho con. Con không sao đâu mẹ à, nhưng mẹ thì khác.


Mẹ khóc.

Con không thích nghe tiếng khóc chút nào mẹ à. Nó làm con cảm thấy nỗi đau dần lan vào trong lòng mình, nó khiến con cũng bật khóc.

Thấy mẹ khóc, bố xin lỗi và ôm lấy mẹ. Mẹ đã tha lỗi cho bố. Con thì không biết là có thể tha thứ được như mẹ không. Bố thật khó hiểu. Nếu bố yêu mẹ, sao bố lại làm mẹ đau?


Mẹ đã nhìn thấy con.

Bụng mẹ to lên từng ngày và mẹ tự hào vì có con. Mẹ đi siêu thị với bà để mua sắm quần áo mới cho con. Mẹ hát cho con nghe, giọng hát đẹp nhất trên thế giới này. Con cảm thấy hạnh phúc nhất khi con nghe mẹ hát. Và khi mẹ trò chuyện với con, con thấy mình thật an toàn dưới sự chở che của mẹ.

Tin con, mẹ nhé! Khi được sinh ra con sẽ cố gắng trở thành một người con thật ngoan. Con sẽ khiến mẹ tự hào về con và con sẽ yêu mẹ, bằng cả trái tim.

Con bắt đầu chòi đạp trong bụng mẹ để mẹ biết rằng con đang khỏe mạnh, đang lớn lên khi mẹ đặt tay lên bụng mình để cảm nhận đứa con bé bỏng. Mẹ cười khúc khích, con cũng vậy. Con yêu mẹ lắm, mẹ à.

Bố đến thăm mẹ. Con sợ lắm mẹ ơi. Bố trở nên ngang ngược. Bố nói bố không cần mẹ nữa. Rồi bố đánh mẹ, một lần nữa. Con giận lắm mẹ à. Khi lớn lên con sẽ không để mẹ phải bị đánh như vậy nữa. Con sẽ bảo vệ mẹ, con hứa.
Bố xấu lắm. Dù mẹ có nói thế nào con cũng không tin bố là người tốt. Nếu bố là người tốt sao bố lại đánh mẹ con mình? Sao bố lại nói rằng bố không muốn thấy con? Sao bố ghét con, hả mẹ?


Tối nay mẹ không nói gì với con. Mọi chuyện có ổn không mẹ?

Đã ba ngày kể từ khi mẹ gặp bố. Mẹ không nói chuyện hay áp tay lên bụng để cảm nhận con như trước nữa. Mẹ không yêu con nữa hả mẹ? Dù thế nào thì con cũng yêu mẹ lắm. Chắc là mẹ buồn. Mẹ chỉ chạm vào con khi mẹ ngủ, quay sang một bên và co người lại. Rồi mẹ ôm lấy con. Khi ấy, con lại thấy mình ấm áp và được chở che. Sao mẹ không ôm con khi mẹ thức như trước vậy mẹ?

Con đã 21 tuần tuổi. Mẹ có tự hào về con không? Hôm nay mình sẽ đi chơi, đến một nơi thật mới. Con thích lắm. Nơi đó giống như một cái bệnh viện, nơi con sẽ làm việc khi lớn lên. Con đã nói với mẹ là con muốn trở thành bác sĩ mà.

Mẹ à, con sợ lắm. Tim mẹ vẫn còn đập nhưng con không biết mẹ đang nghĩ gì. Bác sĩ đang nói gì đó với mẹ. Con không biết là điều gì nhưng nó sắp xảy ra rồi. Con sợ sợ sợ lắm mẹ à. Mẹ có yêu con không mẹ? Nói với con là mẹ vẫn còn yêu con đi mẹ, để con biết mình không đơn độc, để con có thể cảm thấy bớt sợ hơn. Con yêu mẹ!

Mẹ à, họ đang làm gì con vậy? Đau quá mẹ ơi! Nói họ dừng lại đi mẹ, con đau quá. Mẹ ơi, cứu con.

Mẹ ơi, cứu con.....

Mẹ ơi…


Con ổn rồi, mẹ đừng lo cho con nhé. Con đã lên thiên đàng cùng với các thiên thần. Họ đã nói cho con biết mẹ đã làm gì với con: Phá thai.

Sao vậy mẹ? Sao mẹ lại làm vậy? Mẹ không yêu con nữa hả mẹ? Sao mẹ lại từ bỏ con. Nếu con có làm gì sai thì con xin lỗi, con xin lỗi nhiều lắm mẹ ơi. Con yêu mẹ nhiều lắm, bằng cả trái tim. Sao mẹ không yêu con? Con đã làm gì để phải chịu sự đau đớn này? Mẹ ơi, con muốn được sống. Mẹ có biết là con đau đớn lắm khi mẹ không còn quan tâm và nói chuyện với con nữa. Con yêu mẹ nhiều lắm mà mẹ. Nói với họ là mẹ muốn giữ con lại. Nó với họ là mẹ không muốn mất con đi mẹ. Mẹ ơi, con muốn sống, sống một cuộc sống thật hạnh phúc, mỗi ngày sẽ được nhìn thấy mẹ, được cảm nhận cuộc sống quanh con. Và con sẽ trở thành một bác sĩ.

Con không muốn ở đây chút nào. Con muốn được mẹ yêu thương thêm một lần nữa. Con xin lỗi, ngàn lời xin lỗi nếu con đã làm gì sai. Con yêu mẹ.

Con yêu mẹ lắm, mẹ à.





Mỗi sự phá thai đồng nghĩa với…

• Một trái tim sẽ ngừng đập.

• Một đôi mắt sẽ không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng muôn màu của cuộc sống.

• Một đôi bàn tay không được chạm vào cuộc đời.

• Một đôi chân không bao giờ rảo bước.

• Một cái miệng sẽ không nói được lời nào.

• Ở Việt Nam, mỗi năm có hơn 5000 ca nạo phá thai, dẫn đầu khu vực Đông Nam Á và đứng thứ 5 thế giới. Điều này đồng nghĩa với việc mỗi ngày có hơn 10 sinh linh bị tước bỏ sự sống.


Đây chỉ là con số ước tính.

Và con số ấy đang ngày một gia tăng

• Nếu bạn phản đối hành vi tàn nhẫn này, hãy chia sẻ bài viết này, có thể là Facebook, diễn đàn, báo chí, blog cá nhân…

Vì mỗi con người đều có quyền được sống, dù đó chỉ là một sinh linh còn nằm trong bụng mẹ.

http://nghethuatsong.yeudoi.net/2012/09/la-thu-tu-trong-bung-me.html

19 thg 9, 2012

Happy


Hôm qua, học trò tặng mình con gấu bông! Nhóc con thật đáng yêu! Nhóc bảo "con cho cô thiệt đó, cô lấy đi".... con nít ngây ngô, dễ thương ghê!

Nhìn gấu bông, mình nhớ ai đó cũng nói sẽ tặng mình gấu bông cơ đấy! Nhưng lâu rùi.... gió bay mất rùi.....!


Hình như năm nay, SN mình được quà sớm nhỉ! Mommy thì may tặng kon gái một cái đầm đẹp đóa nha! Ôi iu Mommy vô cùng!


Cô bạn đồng nghiệp cũng vừa so-vờ-nia cái áo pull! Mặc dù còn 1 tuần nữa lận á!


Chắc mình cũng tự so-vờ-nia mình một cái gì đó mới được......xi- nghĩ..... xi-nghĩ......hehehehe

Cũng hope một điều gì đó......

Smallmonkey

16 thg 9, 2012

Buông tay


Không phải muốn buông tay, mà người ta muốn nó phải buông tay! Ừ thì buông tay nhau ra vậy. Nói thế thôi chứ nào giờ đã bao giờ nắm tay nhau đâu mà nay buông tay nhỉ????? Ngớ ngẩn quá đi thôi! 

14 thg 9, 2012

Sai




  Nó không muốn mà sao nước mắt nó lại rơi. Nó thấy đau lòng. Nó tự đánh mất đi nhiều thứ quý giá. Giờ nhặt nhạnh lại thì còn gì nữa đâu, chẳng còn! Nó đúng là ngu ngốc, chưa bao giờ nó thấy buồn như lúc này. Nó cảm thấy chơi vơi quá. Nó lang thang khắp net để mong tìm vui cho chính cái tâm hồn dần chết của nó, mà cũng chẳng thể vui hơn khi nó đối diện với nó một mình trong đêm vắng. Người ta có thể thấy nó cười, nhưng chẳng ai biết khi nó quay mặt đi là gì. 

Trước lúc ngủ nó luôn cầu mong sáng mai thức giấc nó sẽ quên hết mọi thứ, mà sao mọi thứ vẫn cứ hiện diện trong đầu nó. Nó lại ước gì nó mất trí! 

5 thg 9, 2012

CHÙM ẢNH CHỘP 02.09.12

TÔI YÊU QUÊ TÔI


 Nhìn từ nhà mềnh ở Cồn Phụng( BT) sang Cồn Thới Sơn(TG)

 Dòng sông hiền hòa chở nặng phù sa


Sông nước bình yên- Xưa kia còn thấp thoáng Phà Rạch Miễu- Nay nhớ lắm... 


Trời xanh đây là của chúng ta....(^o^)


 Ngồi chở đò qua sông, tranh thủ chộp ảnh mấy cái nhà bè nuôi cá của bà con....



Mây trôi lang thang cuối trời.....